Điềm đạm cách ngôn
1, Khí tượng như chim phụng hoàng liệng trên mây xanh
Thì những lợi hại cỏn con không động được tâm nữa
2,Nuốt đặng cái đắng trong cái cay đắng ,mới làm được hạng người trên loại người
3,Thân ở trong muôn loài , tâm ở trên muôn loài.
4, Kẻ sĩ mà còn quyến luyến những sự thuận tiện yên vui cho xác thịt thì tâm lụy , chí hèn ,không đáng gọi là kẻ sĩ
5,Ta có tai , mắt ,ta nghe , ta trông : ta có tâm tư , ta suy ,ta nghĩ ; ta đối với người xưa , có lúc ta thờ như thầy , có lúc ta kính như bạn , cũng có lúc ta kình địch không chịu , Ta theo lý , nhất quyết không làm tôi tớ cổ nhân
Lương Khải Siêu
6, Yên vui ,thư nhàn là thuốc độc ,không nên luyến quyến luyến ham mê
Tả Truyện
7, Nghe lời chê bai mà giận là làm ngòi cho người dèm pha ;Nghe câu khen ngợi mà mừng là làm mồi cho kẻ nịnh hót
Văn Trung Tử
8,Tâm không bình khí không hòa thì nói hay lầm lỗi.
Hứa Hành
9, Điều dưỡng cái khí lúc đang giận ; đề phòng câu nói lúc sướng mồm ; lưu tâm sự lầm lúc bối rối ;biết dùng đồng tiền lúc sẵn sàng.
Uông Thụ Chi
10, Nói đang sướng hả mà nín ngang được ; ý đương hớn hở mà thu hẳn lại được: Tức giận ,ham mê ;đương sôi nổi , nồng nàn mà tiêu trừ biến mất được .Không phải người kiên nhẫn Thì không tài nào được như thế
Vương Thủ Nhân
11,Ít sắt dục để nuôi tinh ,ít ngôn ngữ để nuôi khí , ít tư lự để nuôi thân
Tuân Sinh Tiên
12,Những cách làm cho sống lâu: Từ ,Kiệm , Hòa,Tĩnh , thì Tĩnh là cao siêu hơn hết.
Cổ Ngữ
14,Biết người ta dối mà không thèm nói ra miệng, phải người ta khinh mà không thèm giận ra mặt ,như thế thì có ý vị vô cùng và thụ dụng vô cùng
Súc Đức Lục
15,Nhịn điều người ta không thể nhịn được,dung điều người ta không thể dung được,chỉ có người kiến thức và độ lượng hơn người mới được như thế .
Trịnh Di
16, Làm nhà bên đường gặp ai cũng bàn thì ba năm không xong
Tào Bao Truyện
17. Người mà tính khí thất thường , suối đời không làm nên việc gì
Tăng Quốc Phiên
18,Có yên tĩnh mới nẩy ra tinh thần, có tinh thần mới nẩy ra trí lực
Hồ Lam Đức
19,Mặt trời đứng bóng thì xế, mặt trăng đã tròn thì khuyết ; Vật gì thịnh lắm thì suy
Thái Trạch
20, Tâm địa bình tình thì tự nhiên khoan khoái công minh.
Trình Hiệu
21,Phàm việc đã tốt mà cho tốt quá , nhiều khi hay hỏng
Tạ Tôn Dương
22,Người tri túc không vì lợi làm lụy thân
Trang Tử
23,Người ta mà nóng nảy ,nông nổi ,hẹp hòi thì xử việc, việc hay hỏng ,tiếp người người hay giận,mà chính mình cũng bị thiệt thòi Gia Ngữ
24, Người biết nuôi chí thì không nghĩ đến hình,
Trang Tử
25,Ai mà thân được nhàn rỗi thì chí thường hẹp hòi
Gia Ngữ
26,Người sinh ở đời, Nếu trong lòng không tự đắc thì đi đến đâu mà chẳng khổ ,nếu trong lòng thản nhiên thì đi đến đâu mà chẳng sướng
Mã Tồn
27,Chớ đem vọng tưởng mà làm hại chân tâm ,chớ đem khách thi mà làm hại nguyên khí
Hồ An Quốc
28)Ba vạn sáu ngàn lần là mấy , nếu chẳng để cho thân lặng đặng một lúc , nghĩ cũng đáng thương .
29) Đá đập được mà không thể làm mất được tính rắn ; son mài được , mà không thể làm mất được sắc đỏ.
Lữ thị xuân Thu
30)Lửa bóc lên cao, nước chảy xuống thấp, thế mà lửa bao giờ cũng thua nước
31) Người ta ở đời, đối với loài người mà gặp phải kẻ xử với mình một cách ngang ngược, thì nên coi như mình đi trong bụi rậm, vướng phải gai, chỉ nên thong thả đứng lại, gỡ dần ra mà thôi. Gai góc kia có biết gì mà đáng giận!
Xử được như thế, thì tâm mình không phiền não mà bao nhiêu nỗi oán hận cũng tiêu tan.
32)Lấy oán báo oán, oan oán chập chồng, Lấy đức báo oán, oán ấy tiêu tan.
Thích Ca
33) Ta nên coi những sự ngang ngược phạm đến ta như chiếc thuyền không. lỡ đâm phải ta, như cơn giớ dữ lỡ tạt nhầm ta, ta nghĩ cho cùng thì có gì đáng giận
Mạnh Tử
.
. .
34) Những điều không thể tránh khỏi , đừng để cho nó bận lòng mình.
35) Một thân thể không đau, một tâm hồn không toại: chân hạnh phúc của con người chỉ có bấy nhiêu thôi
Epicure
36) Được thì tự cao, mất thì điên đảo,đó là tâm hồn của đứa tiểu nhân.
Gnomol
37) Điều chỉnh đời mình theo thiên nhiên thời không bao giờ nghèo ; điều chỉnh đời mình theo dư luận của con người, thời không bao giờ giàu,
Séneque
38) Lúc cần phải trở lại với tâm hồn mình, là lúc bị áp bách phải chen lộn với quần chúng,(lúc sống chen lộn với quần chúng là lúc ta cần phải tĩnh tâm, không khéo sẽ bị lôi cuốn mà mất cả bản tính.) Sèneque
39) Tự túc là đã được một thứ quí của vô giá : tự do
Epicure
40) Tìm được sự yên ổn về phần vật chất đâu có ích gì, nếu khi nghĩ đến cái chết , cái khoảng mênh mông vô tận của trời đất mà trong lòng hãy con run sợ.
Epicure
41) Kẻ thấy nghèo không sợ, thấy khổ không nao là người không ai nhiếp phục được
Epicure
42) Không có cái gì làm cho vừa lòng được cái người đã có đủ mà cứ tưởng cho mình còn thiếu thốn mãi.
Epicure
43) Hễ muốn tất được
Voltaire
44)Với một tấm lòng can đảm, không có gì gọi là khó cả
Jacques Coeur
45)Nản lòng, thối chí, không có gì đáng sợ hơn nữa; đó là sinh lực đến thời tàn tạ
Seneque
46)Kẻ nhẫn nại quí hơn người dũng sĩ; kẻ làm chủ tâm hồn mình quí hơn kẻ thâu thành cướp lũy
A,Kempis
47) Nước chảy đá mòn.
Franklin
48) Giá trị thật của con người ở nơi nhân cách,không phải ở nơi của cải.
Blackie
49) Hay nóng giận, nản lòng là triệu chứng của tâm hồn yếu đuối.
Plutarque
50) Bị người ta nhục mà giận, là đem cái lỗi của người mà hành hạ báo thù mình.
Swift
51)Mỗi khi Socrate thấy trong lòng chao động, sự nóng giận muốn khởi lên, ông liền thay đổi sắc mặt cho tươi cười, giọng nói co êm dịu; nhờ đó ông giữ được tâm hồn luôn luôn bình thản
Plutarque
52) Kẻ bị sỉ nhục, dùng sỉ nhục để báo thù, có khác gì người sỉ nhục họ kia không? Chẳng qua là những kẻ cùng làm quấy như nhau, nhưng chỉ kẻ trước người sau mà thôi vậy
Tertullien